Trong vô số những pháp môn phương tiện mà đức Phật đă từng chỉ dạy, chỉ có phương pháp phóng sinh là dễ thực hành nhất mà có thể sớm mang lại hiệu quả nhất. Sở dĩ như vậy, v́ phóng sinh là trực tiếp giải cứu sinh mạng cho chúng sinh, mà sinh mạng lại chính là giá trị cao cả nhất, được trân quư nhất của tất cả chúng sinh. Giải cứu được sinh mạng cho chúng sinh tức là giúp chúng sinh giữ lại được cái giá trị cao cả nhất, đáng trân quư nhất. Như vậy, thử hỏi c̣n có việc làm nào ư nghĩa hơn, đáng làm hơn chăng? Chỉ một việc phóng sinh đơn giản dễ làm mà có thể gieo được cái nhân lành thù thắng không ǵ so sánh được, đó là cứu vớt sinh mạng cho những chúng sinh sắp phải nhận lấy cái chết. Dù là xét theo lư lẽ thường t́nh của thế gian hay theo giáo pháp nhân quả của Phật dạy, cũng đều có thể thấy được là việc làm ấy đáng trân trọng biết bao nhiêu, chắc chắn sẽ mang lại kết quả to lớn biết bao nhiêu!
Mặc dù vậy, trong thực tế cũng có nhiều người không thấy được những ư nghĩa rất thiết thực của việc phóng sinh. Họ biện luận ṿng vo, đưa ra lư này lẽ khác, luôn cho rằng việc phóng sinh thực ra chẳng có ư nghĩa ǵ!!! V́ sao vậy? Điều không thể phủ nhận là thói quen giết hại của con người từ xưa đến nay đă quá nặng nề. Có khi giết để ăn thịt, có khi giết để lấy da, xương, lông, sừng... và các bộ phận khác của thú vật mà sử dụng, nhưng cũng lắm khi giết hại chỉ v́ ḷng hiếu sát, chỉ v́ để mua vui, giải trí trong chốc lát... Than ôi! Những kẻ xem thường sinh mạng muôn loài như thế ngày nay thật nhiều không kể xiết, mà người thực hành phóng sinh chỉ lác đác như đếm được trên đầu ngón tay. V́ thế, mặc cho có những người tích cực phóng sinh, mà số loài vật bị giết hại vẫn dường như không thấy giảm thiểu chút nào! Chính v́ nh́n thấy thực trạng như vậy mà rất nhiều người đă nản ḷng thối chí, cho rằng những nỗ lực phóng sinh chẳng qua cũng chỉ như dă tràng xe cát, nào có ích lợi ǵ!
Trong vô số những pháp môn phương tiện mà đức Phật đă từng chỉ dạy, chỉ có phương pháp phóng sinh là dễ thực hành nhất mà có thể sớm mang lại hiệu quả nhất. Sở dĩ như vậy, v́ phóng sinh là trực tiếp giải cứu sinh mạng cho chúng sinh, mà sinh mạng lại chính là giá trị cao cả nhất, được trân quư nhất của tất cả chúng sinh. Giải cứu được sinh mạng cho chúng sinh tức là giúp chúng sinh giữ lại được cái giá trị cao cả nhất, đáng trân quư nhất. Như vậy, thử hỏi c̣n có việc làm nào ư nghĩa hơn, đáng làm hơn chăng? Chỉ một việc phóng sinh đơn giản dễ làm mà có thể gieo được cái nhân lành thù thắng không ǵ so sánh được, đó là cứu vớt sinh mạng cho những chúng sinh sắp phải nhận lấy cái chết. Dù là xét theo lư lẽ thường t́nh của thế gian hay theo giáo pháp nhân quả của Phật dạy, cũng đều có thể thấy được là việc làm ấy đáng trân trọng biết bao nhiêu, chắc chắn sẽ mang lại kết quả to lớn biết bao nhiêu!
Mặc dù vậy, trong thực tế cũng có nhiều người không thấy được những ư nghĩa rất thiết thực của việc phóng sinh. Họ biện luận ṿng vo, đưa ra lư này lẽ khác, luôn cho rằng việc phóng sinh thực ra chẳng có ư nghĩa ǵ!!! V́ sao vậy? Điều không thể phủ nhận là thói quen giết hại của con người từ xưa đến nay đă quá nặng nề. Có khi giết để ăn thịt, có khi giết để lấy da, xương, lông, sừng... và các bộ phận khác của thú vật mà sử dụng, nhưng cũng lắm khi giết hại chỉ v́ ḷng hiếu sát, chỉ v́ để mua vui, giải trí trong chốc lát... Than ôi! Những kẻ xem thường sinh mạng muôn loài như thế ngày nay thật nhiều không kể xiết, mà người thực hành phóng sinh chỉ lác đác như đếm được trên đầu ngón tay. V́ thế, mặc cho có những người tích cực phóng sinh, mà số loài vật bị giết hại vẫn dường như không thấy giảm thiểu chút nào! Chính v́ nh́n thấy thực trạng như vậy mà rất nhiều người đă nản ḷng thối chí, cho rằng những nỗ lực phóng sinh chẳng qua cũng chỉ như dă tràng xe cát, nào có ích lợi ǵ!